Anh nói xong liền ôm chặt lấy Cảnh Hi, để cô ngồi lên đùi mình, dặn dò rất nghiêm túc: "Vợ ơi, em nhớ nha, sau này gặp thằng nhóc có ý đồ quấy rối thế này thì đừng dùng tay đánh, tay đau anh sẽ đau lòng lắm. Em có thể dùng chân đá, đá mạnh vào, đá chết thì anh sẽ mang đi chôn."
Mộc Thần Quang nghe xong, lấy tay ôm đầu rồi gào: "Má... ơi!"
Anh Hai của bọn họ lúc yêu đương thật đáng sợ quá, bao che cho chị dâu tới mức xem mạng người như cỏ rác luôn hả?
"Ha ha ha..."
Hứa Hi Ngôn nhịn không được mà bật cười thành tiếng, trong lòng cảm thấy thật ngọt ngào. Thì ra cảm giác được nam thần cưng chiều lại tuyệt vời đến vậy.
"Em đói chưa?" Anh ngẩng đầu hỏi.
Hứa Hi Ngôn gật đầu. Hoắc Vân Thâm cầm những món ăn đã được nấu xong lên, đút tới bên miệng cô, cưng chiều nói: "Nào, ăn một miếng đi."
Hứa Hi Ngôn hé miệng, ngoan ngoãn ăn.