Bình thường nếu cô bé chỉ va đầu vào đâu đó, Hứa Hi Ngôn sẽ thổi giúp cô bé, tác dụng tâm lí sẽ giúp cô bé cảm thấy đỡ đau hơn.
Nhưng vết thương trên đầu Anh Bảo không phải vết thương nhỏ, mà là vỡ mất một khối xương sọ, suýt nữa não cũng bị thương.
"Được, bé Hi thổi cho con, nhưng con phải ngoan ngoãn đấy."
"Dạ."
Hứa Hi Ngôn thổi một hơn lên đầu cô bé. Anh Bảo nghiêng nghiêng đầu, cảm nhận một lúc rồi nói: "Bảo Bảo cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi, không đau nữa."
Hoắc Vân Thâm đau lòng, anh biết cô bé ở lại bệnh viện lâu sẽ nhàm chán nên nói: "Anh Đào, lát nữa mẹ con phải đi thử vai, ba bảo anh Thành Thành và anh Phi Mặc đến chơi với con, được không?"
"Được ạ được ạ, papi mau gọi điện thoại đi."
Anh Bảo lại thúc giục mẹ: "Mommy, mẹ cứ yên tâm đi làm việc đi, Bảo Bảo sẽ tự chăm sóc bản thân."
Cô bé dùng bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ lên ngực mình, dáng vẻ giống như người lớn vậy, cực kỳ buồn cười.