Sau khi an ủi một hồi, trong lòng Hoắc Vân Thâm cũng đã thoải mái hơn khá nhiều.
Anh ta nói rất đúng, anh vẫn còn có cơ hội để hai cha con có thể thân thiết trở lại.
Không quan tâm phải mất bao lâu, anh đều sẽ cố gắng ở bên cạnh con.
Anh thả tay xuống, thở phào nhẹ nhõm, chân thành nói lời cảm ơn: "Diệp Tầm, thật sự cảm ơn anh, cảm ơn."
Diệp Tầm phả ra một hơi khói, sau đó đổi tư thế đứng và nhìn anh đầy khuất phục: "Đại ca, đừng nói những lời này nữa, tôi là cấp dưới của anh, cống hiến sức lực cho anh cũng là sứ mạng vinh quang của tôi. Chính anh là người đã cứu con gái về, anh đừng tự trách bản thân nữa."
Có thể cống hiến sức lực cho Zeus - thủ lĩnh tối cao của Tập đoàn JS thật sự vinh quang của cả đời Diệp Tầm.
Từ thế đối nghịch và khiêu khích ban đầu, đến bây giờ Diệp Tầm đã hoàn toàn bị nhân phẩm và sức mê hoặc của Hoắc Vân Thâm thu hút và chinh phục, cam tâm tình nguyện đi theo anh.
...