Dù sao Anh Bảo chỉ một đứa trẻ mới bốn tuổi, dù tâm trí có trưởng thành đến mấy đi nữa, cô bé cũng không thể hiểu rõ được thủ đoạn của người xấu.
Đương nhiên cô bé chỉ nghĩ Hoắc Vân Thâm phái người tới đón mình, bắt nạt mình.
Thấy con gái hiểu nhầm Hoắc Vân Thâm, Hứa Hi Ngôn kiên nhẫn giải thích: "Anh Bảo, con nghe mommy này, papi không phải là papi xấu, những chú xấu xa kia cũng không phải do papi phái tới. Là có người giả mạo papi lừa con thôi. Papi yêu con nhất, không thể nào làm hại con được, con hiểu chưa?"
Anh Bảo cong môi, đôi mắt nhỏ vẫn luôn cảnh giác quan sát Hoắc Vân Thâm.
Hoắc Vân Thâm thầm thở dài, anh biết rất rõ, những tình cảm thân thiết mà mình thật vất vả mới tạo dựng được với con đều vì chuyện lần này mà mất sạch.
Nếu muốn một lần nữa xây dựng được hình tượng trong lòng cô bé, có thể anh sẽ phải cố gắng nhiều hơn nữa.