Anh không thèm mấy chiêu bài vớ vẩn của Đường Diệc Sâm, tên đó không rước phiền cho mình xem như là tích đức rồi.
Anh quay lại phòng khách thì không thấy Hứa Hi Ngôn nữa. Anh tìm hết một vòng, cuối cùng nghe thấy tiếng nước rào rào ở phòng tắm.
Phía trong cánh cửa thủy tinh mờ đục, thân hình thướt tha của cô gái nhỏ cứ thoát ẩn thoát hiện thật mê hoặc người khác. Yết hầu của Hoắc Vân Thâm chuyển động lên xuống không ngừng, phần dưới bụng bỗng xuất hiện một luồng khô nóng.
Anh không đếm rõ trong đầu mình đã bao nhiêu lần tưởng tượng cảnh đặt cô dưới thân mình.
Nhưng thật bất lực, chiếc xe lăn này hoàn toàn cản trở anh phát huy năng lực.
Tiếng nước chảy ngừng, Hoắc Vân Thâm nhanh chóng điều khiển xe lăn rời đi.
Hứa Hi Ngôn ra khỏi phòng tắm, vừa lau khô tóc vừa đi tới phòng khách, nhìn thấy Hoắc Vân Thâm đang ngồi đọc tạp chí liền hỏi: "Anh Hoắc, Anh Bảo đã đi chơi rồi sao?"