Có lẽ chú Đức không ngờ tới người chặn xe lại là Hứa Hi Ngôn. Sau khi nhận ra là cô, chú Đức ngượng ngùng tự đánh vào miệng mình: "Xem cái miệng thối của tôi này, nói linh tinh cái gì không biết? Cô Hi Hi đừng để bụng nhé!"
"Không đâu, chú Đức."
Hứa Hi Ngôn đi vòng qua, nhìn vào cửa sổ xe liền trông thấy Cảnh Chiến Nam đang ngồi ở ghế sau, mặt trầm ngâm như bánh đa nhúng nước:
"Cậu ơi!"
Hứa Hi Ngôn nũng nịu gọi một tiếng.
Cảnh Chiến Nam không nói gì cả, mở luôn cửa xe bước xuống, bảo chú Đức lái xe vào trong căn cứ trước.
Chiếc xe Jeep chạy xa, Cảnh Chiến Nam nghiêng đầu quan sát Hứa Hi Ngôn. Ông vẫn không nói gì cả mà cất bước đi về phía căn cứ.
Hứa Hi Ngôn cũng rảo bước đi theo, ánh mắt mong chờ, hỏi: "Cậu ơi, cậu từ bệnh viện về đây đúng không? Cậu gặp bạn của cháu chưa? Anh ấy sao rồi? Bị thương có nặng không?"