"Anh biết đấy, anh ấy rất khó đối phó, tôi cần một chút..." Hứa Hi Ngôn hi vọng anh có thể cho cô chút thời gian để giải quyết mối quan hệ với Diệp Tầm.
Không đợi cô nói hết, anh đã gật đầu nói: "Ừ, được."
Đương nhiên anh bằng lòng chờ cô, không quan tâm là bao lâu, anh đều sẽ chờ cô.
Nhận được đáp án chắc chắn của anh, Hứa Hi Ngôn thấy rất hạnh phúc.
Cô biết, bây giờ cô còn chưa đủ xuất sắc, chưa đủ để xứng đôi với anh.
Cô thầm tự nhủ với mình, Hứa Hi Ngôn, mày phải cố gắng lên, một ngày nào đó, mày phải trở thành cô gái xuất sắc nhất, hoàn toàn chinh phục được nam thần. Phải làm cho anh ấy thích mày, si mê mày, cũng không thể rời khỏi mày.
...
Ngày hôm sau, sáng sớm Hứa Hi Ngôn đã làm đồ ăn sáng, cô cũng làm luôn cho Hoắc Vân Thâm một phần.
Cô vốn định đi qua "cửa thần kỳ" đưa cho anh, nhưng tiếng chuông cửa đã vang lên không ngừng. Vì thế, Hứa Hi Ngôn chỉ đành ra cửa ứng phó với Diệp Tầm trước.