Khoảng mười phút sau, đội trưởng Quách đi ra, theo sau lưng còn có Hứa Hi Ngôn.
"Cảnh Hi!" Ở trước mặt người ngoài, Tiêu Vũ Thiên không quên gọi Hứa Hi Ngôn bằng nghệ danh của cô.
"Chị Thiên Thiên!" Được gặp Tiêu Vũ Thiên, Hứa Hi Ngôn khá là kích động. Thế nhưng sau đó, khi thấy Đường Diệc Sâm cũng ở đây, cô lại cảm thấy hơi kỳ lạ: "Ơ, sao anh Đường cũng ở đây?"
Đường Diệc Sâm nheo mắt cười: "Tôi đi mua thức ăn tiện đi ngang qua đây."
Hứa Hi Ngôn: "..." Còn có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Tiêu Vũ Thiên ném cho Đường Diệc Sâm một ánh mắt như muốn nói "Lí do này anh có tin nổi không?" Sau đó, cô giải thích với Hứa Hi Ngôn: "Luật sư Đường là bạn chị, chị mời anh ấy đến đây giúp em. Đi thôi, bây giờ em không sao rồi, chúng ta về nhà rồi nói."
"Làm phiền mọi người rồi." Hứa Hi Ngôn cảm kích nói.