Hoắc Vân Thâm mời hai cô gái xinh đẹp một lớn một nhỏ vào nhà. Đây là lần đầu Anh Bảo đến chỗ anh, cô bé tò mò ngắm chỗ này nhìn chỗ kia, đi quanh khắp căn nhà một lần.
Sau đó, cô bé sờ lên một mặt tường trong nhà, hỏi: "Chú má lúm đồng tiền ơi, thật sự là căn 101 và 102 chỉ cách nhau một bức tường thôi sao?"
"Đúng vậy." Hoắc Vân Thâm đi tham quan căn hộ cùng cô nhóc. Cô nhóc hỏi gì anh trả lời nấy, vô cùng kiên nhẫn.
"Bảo Bảo thấy như vậy không tốt đâu."
Anh Bảo cau đôi mày nhỏ, khuôn mặt nghiêm túc, nói.
"Ồ? Không tốt chỗ nào thế?" Hoắc Vân Thâm hỏi.
Anh Bảo nghiêng cái đầu nhỏ, nói: "Tại sao lại không phá luôn bức tường này đi chứ? Như vậy thì Bảo Bảo ở bên kia cũng có thể nhìn thấy chú má lúm đồng tiền rồi?"
Hoắc Vân Thâm: "…"
Ôi… Bé Anh Đào ơi, sao bé có thể hiểu thấu lòng người như vậy chứ?