Bắt cô quỳ xuống dập đầu?
Kiều Nhã Hi bày tỏ cô lạy trời dập đất bái cha mẹ chứ không bao giờ quỳ xuống trước mặt một người phụ nữ như vậy!
Để cứu Lê Ức Tuyết, Kiều Nhã Hi cái khó ló cái khôn, bất ngờ đập vỡ một bình rượu, túm cổ áo Lăng Huyên rồi dí sát bình vỡ vào mặt cô ta, ác độc nói: "Hôm nay nếu các người dám động vào bạn của tôi thì coi chừng cái bình thủy tinh này không có mắt đâu! Cô nói đúng đấy! Tôi là một thiên kim sa sút, chẳng có gì hết, chân trần không sợ mang giày, hay là chúng ta thử một mạng đổi một mạng? Cô thấy có đáng không?"
Lăng Huyên bị cô khốngchế, nhìn bình thủy tinh trong tay cô mà không dám nhúc nhích.
Cô ta tuyệt đối không ngờ Kiều Nhã Hi trông có vẻ nhu nhược mà lại bộc phát như vậy!
"Kiều Nhã Hi, xem như mày giỏi!"
Lăng Huyên không thể không bảo thuộc hạ thả Lê Ức Tuyết ra, đồng thời Kiều Nhã Hi cũng đẩy Lăng Huyên ra, dẫn Lê Ức Tuyết rời khỏi đây.