Phong Ngự Nam thật sự cảm thấy mình rất may mắn khi có một người trợ lí tài giỏi cực kỳ hiểu mình như vậy, anh không khỏi gật đầu: "Được, làm tốt lắm. Tiền thưởng tháng này tăng gấp đôi!"
"Cảm ơn Tổng Giám đốc."
Tu Dực rất vui mừng, tận dụng từng giây một, chạy về Hải chi Các bằng tốc độ nhanh nhất có thể, về đến nơi, đồng hồ đã chỉ quá mười hai giờ.
Biệt thự vẫn sáng đèn, Phong Ngự Nam đứng giữa vườn hoa tối mù, nhìn về biệt thự được thắp sáng bởi ngọn đèn, anh cảm thấy trái tim mình cũng như được thắp sáng.
Hóa ra cảm giác có người chờ đợi mình lại ấm áp như vậy.
Tu Dực lấy bó hóa từ trong cốp ra, đưa cho Phong Ngự Nam, Phong Ngự Nam cúi đầu nhìn chúng, hơi khó xử hỏi: "Vì sao lại chọn hoa hồng đỏ?"
Hoa hồng đỏ là loại hoa đại diện cho tình yêu, ngay cả Ôn Khả Nhi anh còn chưa từng tặng hoa hồng đỏ bao giờ, bây giờ lại bảo anh tặng Kiều Nhã Hi loại hoa này, đùa kiểu gì vậy?