Phía xa, dì Khương nhìn bóng lưng cô lặng lẽ chờ đợi, cảm xúc khó tả, cô chủ đã đợi ba ngày liên tiếp, cậu chủ cũng đã ba ngày rồi chưa về, chẳng lẽ lần này không thể nào vãn hồi sao?
Dì ấy đã xem tin tức, bên ngoài đều đang đồn về việc cậu chủ tổ chức sinh nhật cho Ôn Khả Nhi vào dịp lễ Giáng sinh.
Nhưng cậu chủ lại không biết, hôm nay cũng là sinh nhật của cô chủ.
Vì không thể để Kiều Nhã Hi cứ chờ đợi như vậy, dì Khương quyết định, cho dù mạo hiểm xúc phạm cậu chủ thì cũng phải nói chuyện này ra.
Dì ấy lặng lẽ đi ra ngoài, lấy điện thoại gửi cho Tu Dực một tin nhắn, nhờ anh ta truyền đạt.
Tu Dực nhận được tin nhắn, đúng lúc đó Phong Ngự Nam lại đưa Ôn Khả Nhi vào căn nhà Thanh Liên, anh ta không có cách nào thông báo với Tổng Giám đốc.
Bên trong căn nhà, Phong Ngự Nam đỡ Ôn Khả Nhi say mèm vào ngồi trên sofa, kết quả, Ôn Khả Nhi cố ý mượn thế, đưa tay vòng qua ôm lấy cổ anh.
"Anh Nam..."