Anh đập nát mặt bàn trà làm từ đá cẩm thạch, đẩy ngã tủ trưng bày bằng pha lê, thậm chí đồ trang trí bằng ngọc thạch vô giá cũng bị quăng xuống đất.
Mặc dù là vậy nhưng anh vẫn chưa ngừng tay, anh đập sạch tất cả đồ vật có thể đập trong phòng.
Đến cuối cùng, anh đứng trong đống đổ nát, chỉ cảm thấy mình càng bất lực và sợ hãi hơn.
Từ nhỏ đến lớn không ai dạy anh phải xử lý những vấn đề giữa nam nữ thế nào, quan hệ giữa anh và mẹ gay gắt như nước với lửa làm cho những năm gần đây, sự sợ hãi của anh còn nhiều hơn nỗi tò mò về phụ nữ nữa.
Ánh sáng rực rỡ duy nhất trong trái tim anh là cô gái đã cứu anh năm đó, Ôn Khả Nhi, trừ lần đó ra, anh không biết nên đối xử với Kiều Nhã Hi như thế nào.
Kiều Nhã Hi vẫn đứng trên cầu thang dẫn lên tầng hai, giữ nguyên tư thế bị anh đẩy, cô đã tận mắt thấy sự điên cuồng của anh.
Anh giống như chú sư tử bị chọc giận, chỉ trong khoảnh khắc đã biến ngôi biệt thự xa hoa thành một bãi phế liệu.