Tần Tư Minh trừng cô bằng ánh mắt u ám nhưng vẫn im lặng.
Anh ta không thể nói cho cô biết sự thật, cũng không muốn nhắc tới. Đó là nỗi đau thương cả đời, là nỗi sỉ nhục trong cuộc đời anh ta.
Đúng là giữa anh ta và nhà họ Kiều có ân oán khúc mắc không thể công bố với bên ngoài.
Không có được đáp án, Kiều Nhã Hi lại nói tiếp: "Bao nhiêu năm qua anh vẫn luôn che chở bên cạnh tôi. Trong khoảng thời gian khốn khổ nhất trong đời tôi, nếu không có anh, tôi không biết mình có thể gắng gượng bước tiếp hay không. Tần Tư Minh, thật ra tôi vẫn luôn biết ơn anh..."
"Câm miệng!"
Tần Tư Minh gào lên, ngắt lời cô. Anh ta không muốn nghe cô nói mấy lời tình cảm.
Ánh mắt anh ta hơi bất thường, giữa vùng trán lộ rõ nét đau khổ. Không biết anh ta nghĩ tới điều gì mà đột nhiên lại nhếch môi nở nụ cười tàn nhẫn.