Phong Ngự Nam không nhịn được muốn đá người. Thân là bác sĩ mà lại đi người không đến, không thể khám bệnh như thế sao?
Đường Diệp Băng liếc nhìn Ôn Khả Nhi rồi nhướng mày với Phong Ngự Nam: "Hay là anh làm đi?"
"Cút!"
Đường Diệp Băng gãi cằm, nói đùa: "Hay là em làm?"
"Cậu dám!"
Phong Ngự Nam trừng mắt cảnh cáo, nếu ai dám làm nhục Ôn Khả Hi, anh sẽ chặt kẻ đó ra thành mười tám mảnh rồi quẳng xuống địa ngục, vĩnh viễn không thể siêu thoát.
Lúc hai người đang mắt lớn trừng mắt nhỏ, điện thoại của Phong Ngự Nam có một tin nhắn gửi tới. Anh cúi đầu lướt nhìn nội dung trên màn hình, lập tức mắng một câu: "Chết tiệt!"
"Sao vậy?"
"Lão Đường, tôi có việc gấp, tạm giao chỗ này cho cậu. Cậu phải giúp tôi chăm sóc cô ấy thật tốt, nếu cậu dám làm gì cô ấy... Coi chừng tôi phế cậu đó!"