Bà ta muốn ở lại nhà họ Phong thì cứ ở, mà bà ta muốn rời khỏi nhà họ Phong thì ông cụ cũng không ngăn cản.
"Ba à..."
Cố Vân Cẩm nhìn theo bóng lưng ông cụ, cảm thấy buồn bực không thôi. Hiện giờ ở trong cái nhà này, càng ngày bà ta càng chẳng có tí địa vị gì.
Mọi sai lầm đều đổ hết lên đầu bà ta, bà ta đi tìm ai kể khổ bây giờ?
Chồng đã quan đời nhiều năm, bà ta chưa từng nghĩ tới việc đi bước nữa, trong lòng vẫn luôn nghĩ tới nhà họ Phong, nghĩ tới con trai, bà ta bỏ ra chừng ấy cũng đủ nhiều rồi chứ?
Tốt xấu gì bà ta cũng là con dâu nhà họ Phong, vậy mà ông cụ không chào đón bà ta trong khi lại yêu thương cháu dâu quá mức, thật là khiến người ta căm giận bất bình!
Trên đường trở về, Phong Ngự Nam vội đến công ty, Kiều Nhã Hi thấy phía trước có trạm tàu điện ngầm bèn nói: "Anh Phong, anh cho tôi xuống trạm tàu điện ngầm số bảy phía trước được không? Tôi muốn xuống xe!"