"Không cần."
"Vậy cô thử nhiều như thế, không vừa ý cái nào sao?" Bào Cúc Hoa hỏi.
Ôn Khả Nhi đứng dậy, vẻ mặt thất vọng nói: "Đúng thật không vừa ý cái nào, thôi bỏ đi, tôi vẫn nên chọn một sợi dây chuyền vậy, ngày kia đeo đi tham gia sự kiện."
Ôn Khả Nhi đi đôi giày cao hơn mười phân, uốn éo đi tới trước quầy của Kiều Nhã Hi. Cô ta tùy ý chỉ một chiếc vòng cổ kim cương trị giá hơn năm triệu, không chớp mắt nói: "Lấy chiếc này đi, làm phiền ghi hóa đơn."
"Vâng ạ, cô đợi một chút."
Cho dù trong lòng vô cùng không thoải mái nhưng trên mặt cô vẫn giữ nụ cười chuyên nghiệp.
Đợi Kiều Nhã Hi gói vòng cổ xong rồi, Ôn Khả Nhi kẹp một tấm thẻ bằng hai ngón tay thon dài đưa ra: "Quẹt thẻ."
Kiều Nhã Hi nhận bằng hai tay, vừa nhìn qua đã nhìn thấy mặt trên có chữ ký do Phong Ngự Nam đích thân ký, chữ màu vàng, nét chữ mạnh mẽ rắn rỏi.