Tài xế nhìn qua kính chiếu hậu hỏi: "Tổng Giám đốc, cần dừng xe không?"
Phong Ngự Nam dường như nghiến răng nói: "Nếu cậu dám dừng thì khỏi cần đi làm nữa!"
Mẹ ơi!
Tim tài xế run lên, anh ta giẫm lên chân ga, tăng tốc độ xe lên.
Tu Dực ngồi ghế phụ phía trước lo lắng thay cho Tổng Giám đốc nhà mình, rõ ràng đang để tâm cô Kiều nhưng lời nói ra sao lại chói tai đến thế chứ?
Không thể không nói, EQ của Tổng Giám đốc thật sự khiến người ta lo ngại.
Nhìn vẻ mặt tức giận của Tổng Giám đốc, xem ra hôm nay hai người không tránh khỏi một trận cãi vã lớn rồi.
Thật sự bị Tu Dực đoán trúng rồi.
Kiều Nhã Hi thấy bọn họ không chịu dừng xe thì tức giận ngoảnh đầu nhìn ra cửa sổ, không thèm để ý đến anh.
Phong Ngự Nam ôm một bụng tức, không có chỗ để xả, thấy cô quay lưng với mình thì càng không vui.
Anh nghiêng người qua lật người cô lại, ép cô xuống ghế: "Làm việc sai còn tỏ vẻ vàng thật không sợ lửa?"
"Anh điên à?"