Tiểu Pháo nói có đầu có đuôi đâu ra đó. Trước nay anh ta luôn là con chó trung thành, bán mạng vì Ôn Khả Nhi.
Phong Ngự Nam biết trợ lý của Ôn Khả Nhi sống ở tầng trên của tòa nhà này, Ôn Khả Nhi xuất hiện ở đây cũng chẳng có gì lạ.
Cái miệng khéo léo của Tiểu Pháo nói đen thành trắng, điên đảo thị phi, bát nước bẩn này hắt giỏi lắm.
Có người chứng kiến là Tiểu Pháo, Phong Ngự Nam tưởng là thật, ánh mắt nhìn Kiều Nhã Hi cũng thay đổi.
Anh càng thấy chán ghét hơn, thậm chí có ý nghĩ muốn xé nát cô thành trăm mảnh.
"Kiều Nhã Hi, cô có tư cách gì mà nhục mạ Khả Nhi? Lại còn ra tay đẩy cô ấy?"
"Không, tôi không đẩy. Đừng nghe cô ta nói bừa, tôi hoàn toàn không nói mấy lời đó."
Kiều Nhã Hi muốn giải thích nhưng cho dù nói gì cũng không có nghĩa gì cả.
Tô Nhuệ cũng không ngừng ra dấu tay giải thích nhưng Phong Ngự Nam nhìn không hiểu dấu tay phức tạp của bà, có giải thích cũng như không.