Được rồi, nể tình lúc trước anh vì chắn ghế cho cô mà bị thương, cô sẽ làm chút gì đó giúp anh vậy.
Kiều Nhã Hi lấy nước ấm đến, lau người hộ Phong Ngự Nam.
Dáng người của người đàn ông này đúng là đẹp thật mà, lồng ngực rắn chắc, cơ bắp rõ ràng, làn da màu đồng cổ, cơ thể phát ra hơi thở quyến rũ và ngang ngược khiến người khác không thể kháng cự được.
Hừ...
Đến lúc Kiều Nhã Hi lau người cho Phong Ngự Nam xong, mặt cô đã đỏ rực lên rồi.
Cô vội vàng đến tủ quần áo tìm áo choàng tắm của nam giới, sau đó thành thạo mặc áo vào cho anh.
Người đàn ông vẫn luôn nhíu chặt mày lại, có vẻ cực kỳ khó chịu. Để tránh anh lại nôn ói thêm nữa, Kiều Nhã Hi cố ý xuống lầu, vào phòng bếp nấu canh giải rượu.
Cô đút canh giải rượu cho Phong Ngự Nam uống xong, đợi đến lúc chân mày của anh giãn bớt ra mới cầm bát không đứng dậy.
Nhưng bỗng nhiên có một bàn tay vươn ra...