Thật ra thì ngay vừa rồi, trong lúc không ai chú ý đến, một cái châm bạc của Hứa Hi Ngôn đã đâm vào khe xương sườn trong lồng ngực của gã đàn ông xăm trổ, động tác nhanh tới mức khiến người khác khó mà phát hiện ra.
Đừng xem thường một cây châm bạc này, nó có thể cứu mạng vào lúc nguy cấp, cũng có thể lấy mạng trong thời khắc nguy hiểm quan trọng. Lúc này, chỉ cần gã đàn ông xăm hình cử động một chút là sẽ đau đớn kinh khủng, thậm chí hít thở thôi cũng đau.
Bốn tên lưu manh cộng thêm một gã đàn ông xăm hình, tất cả đều bị khống chế.
Hứa Hi Ngôn uống nốt ngụm nước phở bò cuối cùng rồi bỏ bát xuống, nhìn mấy người đàn ông trông rất thê thảm kia. Cô giơ ngón tay cái lên với Hoắc Vân Thâm: "Anh Hoắc, anh giỏi thật đấy, một mình anh có thể khống chế được cả năm người bọn họ, quá đỉnh luôn!"