Anh ta bước đến ôm cô thật chặt, giọng nói van nài: "Tiểu Hi, đừng xa anh, cũng đừng giận dỗi anh nữa, chúng ta làm lành nhé! Anh đảm bảo sau này sẽ chăm chỉ làm việc, nỗ lực gấp mười gấp trăm lần để mang lại cho em những thứ tốt nhất, chỉ cầu xin em đừng tuyệt tình như vậy, cho anh một cơ hội nữa thôi."
Ngay vào lúc Kiều Nhã Hi định vùng vẫy khỏi cái ôm của anh ta thì đột nhiên cảm thấy bên tai có một luồng gió thổi qua.
"Bịch" một tiếng, Tần Tư Minh bị đánh ngã xuống đất.
"A!" Kiều Nhã Hi hoảng hốt kêu lên, khi sắp bị ngã theo thì được một cánh tay rắn chắc giữ lại.
Cô vừa quay đầu nhìn thì thấy Phong Ngự Nam đến rồi, đột nhiên cô lại thấy hoảng hốt.
Tần Tư Minh bò dậy, quệt vết máu trên khóe miệng.
Lúc nhìn thấy người đàn ông ôm Kiều Nhã Hi thật sự là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Phong Thiên thì anh ta kinh hoảng.
Thì ra cô nhắc tới Phong Ngự Nam không phải là cái cớ, đều là thật sao?