Thoạt nhìn Dung Cảnh gầy hơn lần gặp trước rất nhiều, sắc mặt vàng vọt, xem chừng nguyên nhân là do thiếu dinh dưỡng.
Trong lòng cô thầm hận Tưởng Diễm ác độc, nhất định là thường ngày bà ta không cho thằng bé ăn no.
Thằng bé còn nhỏ, đang tuổi ăn tuổi lớn nhưng lại không được ăn no, huống hồ tim của Dung Cảnh không khỏe mạnh.
Kiều Nhã Hi nhìn khuôn mặt gầy gò cùng cái cằm nhọn hoắt và đôi mắt sắp lồi ra của em trai mà lòng đau như cắt.
"Đi thôi, Tiểu Cảnh, chị dẫn em đi mua đồ ăn ngon."
Cô kéo thằng bé ra ngoài.
Sau khi đi chợ về, Kiều Nhã Hi làm bữa tối.
Khi cô gọi mẹ với em trai tới bàn ăn, mấy món mặn như tôm tươi và thịt kho tàu đã bị Tưởng Diễm chia hết cho cậu con trai Tô Cát Tường và cô con gái Tô Như Ý từ sớm rồi.
Trên bàn chỉ còn lại mấy món chay còn thừa một nửa, mẹ con họ đành ăn qua loa cho xong bữa.
Buổi tối, cuối cùng Kiều Nhã Hi cũng có thể ở bên mẹ và em trai, có cơ hội nói với mẹ việc quan trọng.