Cuối cùng, đoàn người kiểm tra rời đi, từng người ngồi lên từng chiếc xe sang trọng đã chuẩn bị sẵn, chỉ chờ Tổng Giám đốc lên xe.
Phong Ngự Nam đi ra khỏi cửa hàng, khi đi ngang qua Kiều Nhã Hi, bước chân hơi dừng lại.
Anh nhìn cô bằng nửa con mắt rồi dùng âm thanh người ngoài không thể nghe được mà cảnh cáo:
"Kiều Nhã Hi, đừng có tìm cách để đến gần tôi, cô không xứng."
Quả thật là một người đàn ông đã độc miệng lại còn tự luyến.
Anh cho rằng cô đến Đế Thụy Linh làm việc là vì anh sao?
Xin người, đừng tự luyến như vậy chứ, anh cho rằng tất cả mọi người trên Trái Đất này đều phải vây quanh anh sao?
Một luồng gió lạnh thổi qua bên người cô, người đàn ông đi xuống bậc thang, dáng người cao lớn ngồi vào chiếc Rolls Royce rồi nhanh chóng khuất khỏi tầm mắt cô.
Nhưng ánh mắt châm chọc lúc nãy của người đàn ông đã khiến Kiều Nhã Hi cảm thấy đau đớn.
Quản lí đi đến vỗ vỗ vai cô: "Được rồi, Kiều Nhã Hi, quay vào làm việc đi."