Kiều Nhã Hi xuống dưới lầu, lấy tốc độ nhanh nhất để chạy về phòng thay quần áo. Cô phải thay bộ đồ khác để che kín những dấu vết trên người mình.
Đang chuẩn bị thay đồ thì Kiều Nhã Hi phát hiện phía sau có người mở cửa đi vào, đột nhiên "bốp" một tiếng, cái tát thật kêu rơi xuống mặt cô.
Cái tát khiến mặt đầu cô nghiêng hẳn sang, gò má trắng nõn nhanh chóng hiện lên dấu tay đỏ tươi.
Kiều Nhã Hi che gò má đau rát lại, nhìn về phía Diêu Lỵ Lỵ đang bừng bừng lửa giận, chất vấn: "Diêu Lỵ Lỵ, sao cô lại đánh tôi?"
"Tại sao tôi đánh cô ư?"
Diêu Lỵ Lỵ vừa tức giận vừa nói, tay phải lại giơ lên định tiếp tục đánh nhưng Kiều Nhã Hi lập tức đưa tay tóm lấy cổ tay cô ta, thuận tay trả lại cô ta một cái tát. Cô không khách khí nói:
"Diêu Lỵ Lỵ, cô không phân biệt đúng sai phải trái đã đánh người, cô không thấy mình rất quá đáng sao?"
"Cái bạt tai này trả lại cho cô, chúng ta không nợ nhau."