"Cô yên tâm! Từ lâu nơi đây đã không phải nhà của tôi rồi! Căn bản tôi cũng chẳng thích thú gì chỗ này!"
Ôn Khả Nhi là một người phụ nữ không biết điều, Kiều Nhã Hi cũng không cần thiết phải tranh luận với loại phụ nữ chanh chua như cô ta làm gì. Cô lạnh lùng liếc mắt nhìn cô ta một cái rồi bỏ đi không thèm quay đầu lại.
...
Bóng lưng của cô thẳng tắp, kiên cường đến mức không thể đánh ngã.
Từ nay về sau, cô chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình thôi. Nếu Ôn Khả Nhi lại đến tìm cô gây sự, cô sẽ chơi đến cùng với cô ta!
Ôn Khả Nhi đứng đằng sau, nhìn chằm chằm theo bóng người Kiều Nhã Hi đang dần xa, cảm giác thù ghét tràn dâng trong lòng. Cô ta thầm nghĩ không thể để mọi chuyện trôi qua như thế được, không thể buông tha cho Kiều Nhã Hi như vậy.