"Quản gia Thẩm, vừa rồi con gái ông đẩy công chúa Anh Đào xuống ao nước ở sau vườn hoa, suýt chút nữa là chết đuối, ông nói xem cô ta có tội hay không?"
Quản gia Thẩm quá sợ hãi, ông ta đã vì cô ta mà giấu giếm chuyện lần trước, kết quả bây giờ cô ta lại sai lầm như vậy.
"Hinh Nhi, có thật như vậy không? Sao con có thể làm ra loại chuyện như vậy với công chúa chứ?"
Thẩm Uyển Hinh không ngờ mạng Anh Bảo lại lớn như vậy, vậy mà cuối cùng cô vẫn được cứu, lại còn tố cáo cả cô ta.
Nhưng mà cô ta không thể nhận tội được. Cô ta quỳ xuống giải thích ngay trước mặt quốc vương: "Bệ hạ, tôi thật sự không biết chuyện công chúa rơi xuống nước. Chuyện này không liên quan tới tôi. Tôi chỉ đi vào vườn hoa, sau khi tưới xong hết hoa thì rời đi, thật sự tôi chưa từng nhìn thấy công chúa."
"Cô còn ngụy biện! Được, tạm thời không bàn tới chuyện này, vậy chuyện lần trước ở nước Z thì cô giải thích như thế nào?"