"Thế này phải làm sao?"
Cảnh Hi đau lòng muốn chết, điều này đồng nghĩa nói với bọn họ tay phải của con gái phế rồi.
"Đừng buồn, em nghĩ thử xem chân của anh làm sao mà đứng dậy được? Chúng ta đi tìm ông ngoại, xem ông có cách gì không. Nếu không được nữa thì sau này em đích thân trị cho con gái thử xem."
"Vâng. Ngày mai chúng ta xuất phát."
Lời của Hoắc Vân Thâm làm dấy lên hi vọng trong Cảnh Hi. Bọn họ quyết định đưa con gái đến nước E tìm Cảnh Hoa Đạc, nhờ cậy Đông y giúp con gái khỏe lại.
Bọn họ làm thủ tục tạm nghỉ học giúp Anh Bảo, ngày hôm sau đưa cô bay đến nước E.
Họ đến nhà họ Cảnh, gặp được Cảnh Hoa Đạc.
Nay tuổi của ông cũng đã cao, tóc bạc trắng. Ông đã nghỉ hưu, Phòng khám Đông y Nhân Cảnh cũng do các đồ đệ của ông kế thừa.
Từ lúc ông biết chắt ngoại gái của mình xảy ra chuyện, ông vẫn luôn muốn đi thăm nhưng bất lực đi đứng không tiện.