Khuôn mặt Anh Bảo ửng hồng. Cô sờ lên mặt dây chuyền hình anh đào trên cổ, vô cùng cảm động, biết chắc rằng cậu ta đã tốn rất nhiều tiền.
Mà số tiền này không phải do cậu ta lấy từ gia đình, mà là tiền cậu ta kiếm được bằng công việc của mình.
"Phía dưới vẫn còn có đấy, em xem đi!" Đường Phi Mặc tiếp tục cho người mở hộp quà ra.
Sự sáng tạo của chiếc hộp nằm ngay ở chỗ này. Lúc mở tầng dưới ra, một lớp hoa hồng đỏ rực liền đập vào mắt. Mọi người lại một lần nữa kinh ngạc thốt lên.
"Wow, nhiều hoa hồng quá!"
"Anh ta định cầu hôn sao?"
Anh Bảo thấy rất nhiều hoa hồng bày ra trước mắt mình thì quay sang nhìn Đường Phi Mặc, cảm thấy hơi lo lắng, không biết có phải cậu ta định cầu hôn giống như mọi người nói không. Nhưng mà cô chưa chuẩn bị sẵn sàng đâu!
Bây giờ mà cầu hôn gì chứ, quá sớm rồi!
Có rất nhiều hoa tươi, nhưng Đường Phi Mặc chỉ bảo cô kéo cái dây lụa thắt hình nơ bướm ở giữa đóa hoa ra.