Cả một đêm, người đàn ông cứ không ngừng làm loạn. Mãi cho đến gần rạng sáng, cuối cùng anh ta mới nặng nề chìm vào giấc ngủ. Tiết Nhã Đình ở bên cạnh vừa mệt vừa vật vã nhưng lại không dám ngủ.
Sao cô cảm thấy anh ta không giống bị tái phát bệnh dạ dày một chút nào vậy?
Lúc làm chuyện đó với cô, anh ta vẫn vừa hung ác vừa mạnh mẽ giống như trước đây mà?
Nhưng cô không dám nghĩ quá nhiều, hiện tại vất vả lắm người đàn ông mới buông cô ra, cô phải nhân lúc anh ta chưa tỉnh lại mà nhanh chóng chạy trốn.
Tiết Nhã Đình hoảng hốt rời khỏi Thủy Mặc Lan Đình, cứ như sau lưng mình có quái vật ăn thịt người, khiến cô hoảng hốt. Sau khi trốn về nhà họ An, cô tắm rửa lại từ đầu tới chân, thay đổi một bộ quần áo mới, lúc đó mới xua được mùi của An Quý Xuyên.
Trời vẫn còn chưa sáng, Tiết Nhã Đình nằm trên giường ngủ bù, nhưng mà không làm sao ngủ được.