Tiết Nhã Đình đường đường chính chính giải thích, nhưng thật ra cô không chịu thừa nhận mình quan tâm đến anh ta, và sợ người khác cướp anh ta đi mất.
Cô không biết rốt cuộc mình quan tâm người đàn ông An Quý Xuyên này đến nhường nào, cho nên làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
"Anh đáng sợ đến vậy à?"
An Quý Xuyên cuối cùng cũng thấy Tiết Nhã Đình để ý đến anh ta, sợ anh ta quen với người phụ nữ khác, thế nên bèn cố ý kích động cô một chút.
"Nếu em không ngại thì cứ đưa số điện thoại của anh cho cô ấy. Anh rất hiếm có cơ hội được người khác chú ý đến. Lần này bạn của em khiến anh cảm thấy mình vẫn còn sức quyến rũ, thu hút người khác giới, để anh thử làm quen cũng không tệ. Nói không chừng, còn có thể nhanh chóng tìm được mẹ mới cho Bân Bân và Lạc Lạc."
An Quý Xuyên vừa nói xong, Tiết Nhã Đình đã lớn tiếng kêu lên: "Dừng xe, dừng xe cho tôi!"
"Két..."