An Quý Xuyên đọc xong vài câu chuyện, không chỉ con gái ngủ thiếp đi, mà Tiết Nhã Đình cũng bị thôi miên.
Anh ta buông quyển truyện cổ tích xuống, quay đầu nhìn hai cục cưng, một lớn một nhỏ bên cạnh, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
Đầu tiên anh ta di chuyển vị trí của con ra ngoài, đắp kín mền, sau đó cúi đầu hôn lên trán Tô Tô, còn mình thì sang nằm bên cạnh Tiết Nhã Đình.
An Quý Xuyên nằm bên cạnh người con gái mà ngày đêm hằng mong nhớ, yết hầu không ngừng chuyển động, miệng lưỡi khô khốc, hơi thở cũng bắt đầu nặng nề hơn.
Cô quá hấp dẫn!
Trên người cô vẫn còn mùi thơm nhè nhẹ sau khi tắm, từ sợi tóc đến bàn chân đều tản ra mùi thơm ngọt ngào, quyến rũ trái tim anh ta!
An Quý Xuyên không có hành động gì mà chỉ nhẫn nại chờ đợi, giống như một con sư tử đang yên lặng nhìn thức ăn, luôn chờ thời cơ tốt nhất.
Mãi cho đến nửa đêm khi hơi thở đều đều của cô gái bên cạnh đã rơi vào trạng thái ngủ say.