Trợ lý Tiểu La ghé sát tai thì thầm vài câu. An Quý Xuyên nghe xong không kìm được vỗ mạnh lên mặt bàn: "Tốt lắm! Vậy nợ cũ nợ mới tính luôn một thể đi!"
"Rõ! Có điều lễ đính hôn ngày kia sẽ như thế nào?"
"Vẫn cử hành như thường!"
Ánh mắt anh ta lạnh lẽo. Anh ta muốn người của nhà họ Thẩm trở tay không kịp.
...
Hôm sau Tiết Nhã Đình tỉnh lại. Trong phòng bệnh chỉ có một mình cô.
Cô không biết mình đã vào viện như thế nào. Cô định động đậy thử, thì cảm thấy bụng dưới và cơ thể vô cùng đau đớn.
"Ôi ôi, cô An, cô không thể cử động lung tung được!"
Đúng lúc có y tá vào thay thuốc, nhìn thấy cô tỉnh lại liền vội vàng khuyên can cô.
Lúc này Tiết Nhã Đình mới nhớ ra chuyện đã xảy ra ở Trung tâm âm nhạc Đồ Rê Mi. Cô nhớ đến chuyện mẹ Khâu Lượng Lượng nổi điên lên, đánh đá cô, lúc đó cô đã liều mạng để bảo vệ cái bụng...
Tiết Nhã Đình chợt nhớ đến đứa con trong bụng, căng thẳng hỏi: "Y tá, con của tôi sao rồi?"