"Những tin nhắn này là do cô gửi cho Dina đúng không? Người của nhà họ Tiết cũng là do cô thông báo mới tới đúng không? Không phải vì cô, anh trai tôi cũng không chết! Cô có biết bây giờ tôi muốn làm gì không? Tôi hận không thể bóp chết cô được!"
An Quý Xuyên đột ngột quay lại, giơ tay siết chặt lấy cổ cô ta, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào cô ta.
Thẩm Nhiễm Nhiễm ra sức kéo tay anh ta ra, khó khăn nói: "Không phải…. không phải tôi… Quý Xuyên…"
Thẩm Nhiễm Nhiễm bị An Quý Xuyên siết cổ khó mà thở được, khuôn mặt đỏ bừng lên, vào lúc cô ta sắp không thở được nữa, An Quý Xuyên mới đẩy cô ta xuống dưới đất.
"Khụ khụ khụ…" Cổ Thẩm Nhiễm Nhiễm rất đau, vừa rồi, có lúc cô ta cảm nhận được cái chết tới rất gần.
Người An Quý Xuyên được bao trùm bởi sát khí lạnh lẽo, giống như Tu La từ dưới âm phủ đến đoạt mạng: "Cô nên chịu toàn bộ trách nhiệm cho những gì mà cô đã làm."