"Ai nói giữa chúng ta không tồn tại bất cứ điều gì? Người kết hôn với em là anh! Người chung chăn chung gối triền miền mỗi đêm cũng là anh! Em muốn xóa sạch những chuyện này trong ký ức của mình, em có thể sao?"
An Quý Xuyên không muốn để cô đi, nếu cô đi rồi, có thể bọn họ sẽ không có ngày gặp lại nữa.
"Dù thế nào đi nữa, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!"
Tiết Nhã Đình quay đầu sang một bên, không muốn nhìn.
"Được! Anh có thể biến mất khỏi tầm mắt em! Nhưng nếu như em thật sự yêu anh trai của anh, nếu như em vẫn còn chút lương tâm, vậy thì em hãy ở lại đây chịu tang cho anh trai anh ba năm! Sau ba năm, em muốn đi đâu cũng sẽ không ai ngăn cản em!"
Yêu cầu của An Quý Xuyên không hề quá đáng một chút nào. Ở Dung Thành đúng là sau khi chồng chết, vợ phải chịu tang ba năm.
Sau ba năm, người phụ nữ mới có thể tái hôn hoặc làm gì đó, gia đình nhà chồng không có quyền can thiệp.