Tiết Nhã Đình khoác tay An Tiễn Minh. Cô cười nói với ba: "Ba, ba yên tâm đi! Có chú nhỏ thì con sẽ không sao đâu. Chúng con nhất định sẽ sống tốt."
"Ừ, được, hai đứa lên đường nhé!"
"Tạm biệt ba, con sẽ nhớ ba đấy!"
Lúc sắp đi, Tiết Nhã Đình ôm ba một lúc. Sau khi buông ra, thì mới rời đi cùng An Tiễn Minh.
Tiết Tranh Vanh nhìn con gái đi mà trong lòng trống rỗng, Ông ta rất luyến tiếc con bé, nhưng cũng bất đắc dĩ.
Có lẽ ba mẹ trên đời này đều bận tâm đến con mình như vậy!
Cuối cùng cũng lên máy bay, An Tiễn Minh bao khoang hạng nhất, để tiện chăm sóc Tiết Nhã Đình và đứa bé.
"Em ngủ đi Đình Đình, đợi khi em tỉnh dậy thì chúng ta đã đến Dung Thành rồi."
"Ừm."