Vinh Lệ Hoa thấy chủ ý này cũng không tệ, chờ lát nữa sẽ đi gọi điện đến nhà họ Thẩm.
An Tiễn Minh nghe điện thoại xong trở lại, Tiết Nhã Đình đã ăn xong.
Anh ta chỉ uống hết ly sữa bò, nói: "Bây giờ chú phải đến công ty, cháu có muốn đi cùng không?"
Đúng lúc Tiết Nhã Đình cũng không muốn ở lại nhà họ An một mình, nên liền đồng ý: "Được ạ, cháu muốn đi xem."
"Ừm, đi thôi!"
An Tiễn Minh đưa Tiết Nhã Đình ra cửa. Bên ngoài nhiệt độ hơi thấp, anh ta thấy Tiết Nhã Đình mặc có phần phong phanh nên không nghĩ ngợi gì, lập tức khoác áo của mình lên người cô.
"Chú nhỏ, cháu không lạnh."
Mặc dù khí hậu ở Dung Thành lạnh hơn so với Bái Kinh, nhưng với nhiệt độ này cô vẫn chịu được, không thấy lạnh lắm.
"Vậy cũng không được, ngộ nhỡ bị cảm thì làm sao! Tình huống bây giờ của cháu khá đặc biệt, không thể bị bệnh được." An Tiễn Minh nhấn mạnh.
"Được được được, cháu biết rồi."