Tiết Tử Kỳ ngẩng đầu lên nhìn thì thấy đó là một cô sinh viên ăn mặc theo phong cách punk avant-garde. Cô vừa liếc mắt, liền nhận ra cô ta là người mới được một công ty âm nhạc khác để ý nâng đỡ - Lưu Giai Giai.
Bọn họ gần như debut cùng lúc, và đều đang tranh vị trí người mới nổi tiếng trong giới âm nhạc, có thể nói là đối thủ cạnh tranh.
"Xin lỗi, tôi không chú ý, thật sự xin lỗi!"
Tiết Tử Kỳ vội vàng nói lời xin lỗi. Trong thang máy vốn đã chen chúc, cô muốn cách xa một chút, cũng không có cách nào làm được.
Cánh tay của hai người sát bên nhau, muốn không chạm vào cũng khó.
Lưu Giai Giai cũng đã nhận ra Tiết Tử Kỳ. Ở trên bảng người mới, hai người bọn họ vẫn là quan hệ tranh tới tranh lui. Bây giờ gặp được người thật, sắc mặt cô ta cũng không tốt lắm. Ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vào cô: "Tôi thấy cô cố ý thì có!"
"Tôi thật sự không cố ý!"
Tiết Tử Kỳ giải thích vài lần, nhưng đối phương căn bản không chịu.