Sau khi nghe xong, Ôn Triết Hãn nhớ tới tối đó gặp Uyển Đậu ở khách sạn. Nhớ tới khuôn mặt như từng quen biết của cô, và vì sao lại có cảm giác thân thiết không thể hình dung được. Dường như hiện tại ông đã tìm thấy đáp án.
"Ông nói... Con gái ông... Con bé là..."
Ôn Triết Hãn cảm thấy quá khó tin, kích động đến rơi nước mắt, giọng nói hơi nghẹn lại.
Dù thế nào thì ông ta cũng không dám tin, đứa con gái chết yểu 26 năm của mình vẫn còn sống. Con bé vẫn luôn sống bên cạnh họ.
"Xin lỗi, xin lỗi ngài, đều trách chúng tôi quá ích kỷ, nên mới khiến nó chịu khổ nhiều năm như vậy. Nếu ngài có trách thì cứ trách chúng tôi đi!"
Uyển Đức Hải không ngừng nói xin lỗi, ông hối hận không thôi.