Uyển Đậu trở người. Thấy cô ấy sắp lăn xuống đất, Mộc Thần Quang kịp thời đỡ người cô ấy, thuận thế bế cô ấy tới giường lớn.
Mộc Thần Quang nhắm mắt ngủ. Uyển Đậu nằm cạnh mình khiến cậu ta cảm thấy an tâm.
Cậu ta không nhớ mình đã mất ngủ bao nhiêu đêm, chỉ biết bản thân vừa nhắm mắt đã nhớ tới từng cái nhăn mày, từng nụ cười của Uyển Đậu, sự đau đớn khắc sâu đã giày vò cậu ta rất lâu.
Tối nay, cuối cùng cậu ta cũng đã có thể an tâm ngủ rồi.
Nhưng nửa đêm canh ba*, Mộc Thần Quang bị đau dạ dày nên tỉnh dậy, cơn đau đớn khiến cậu ta khó mà ngủ được.
(*) Canh ba: Từ 23 giờ đến 1 giờ sáng.
Tiếng bật đèn làm Uyển Đậu tỉnh giấc. Uyển Đậu mở mắt ra, thấy Mộc Thần Quang bên cạnh mình thì sợ hãi hét chói tai.