Dịch Tiêu nắm lấy cổ tay Phương Tiểu Tranh. Cô không còn cách nào khác, đành phải dừng lại, quay đầu nhìn anh ta rồi cười lạnh một tiếng: "Tổng Giám đốc Dịch tới đây làm gì vậy?"
Dịch Tiêu không thể chịu được dáng vẻ lạnh lùng này của Phương Tiểu Tranh. Anh ta cố gắng kiềm nén nỗi đau trong lòng, nói: "Tranh Tử, chúng ta tìm một chỗ từ từ nói chuyện nhé. Cho anh một cơ hội nữa, được không em?"
"Còn gì để nói nữa sao? Tổng Giám đốc Dịch, anh cũng đã có tình mới rồi, thì nên trân trọng cuộc sống tốt đẹp đi! Không cần phải tới tìm tôi nữa đâu!"
Phương Tiểu Tranh hất tay anh ta ra rồi đi thẳng.
Dịch Tiêu lại chặn cô lần nữa: "Em nói cho rõ, anh lúc nào mà tìm tình mới rồi? Anh không có ai cả, chỉ có mình em thôi!"
"Đừng có lừa tôi nữa! Tối hôm qua, phòng 6288, tại khách sạn Hilton. Có phải anh qua đêm với một cô gái xinh đẹp ở đó không? Anh giải thích thế nào?" Phương Tiểu Tranh truy hỏi.
Trái tim Dịch Tiêu đập thình thịch: "Sao em lại biết?"