"Mẹ, con biết con có xin lỗi một vạn lần nữa cũng không thể bù lại được sự tổn thương của nhà họ Dịch. Người con thấy có lỗi nhất là Dịch Tiêu…"
"Đừng nói nữa! Đừng nói gì nữa cả! Cô đi đi! Nhà họ Dịch chúng tôi không muốn có loại con dâu không biết hối lỗi như cô, trở về rồi ly hôn với Dịch Tiêu đi! Xin cô buông tha cho nó! Con trai tôi có thể tìm một đối tượng phù hợp khác. Ít nhất thì là một cô gái có gia thế trong sạch, mà không phải loại đàn bà phóng túng như cô."
Mẹ chồng cũng đã chán chường lắm rồi mới có thể nói ra những lời cay nghiệt như vậy. Phương Tiểu Tranh khóc không ngừng, không ai có thể biết tâm trạng hiện giờ của cô đang tồi tệ đến nhường nào.
Cô biết sớm muộn gì ngày này cũng tới, cho nên đã chuẩn bị tinh thần sẵn rồi. Lúc này, cô cúi thấp người với hai người già trong phòng.