Cậu nhóc bước tới phía trước theo lời dặn dò của Văn Lan Anh: "Chú Mã ơi, hôm đó chú đã cứu Nguyên Bảo."
Mã Hạo Đông vừa nghe "Nguyên Bảo" thì chợt nhớ tới Nguyên Bảo nhà bạn lúc trước Cảnh Hi từng nhắc tới, sau đó anh ta cười nói: "Thì ra con chính là Nguyên Bảo!"
"Chú Mã biết con ạ?"
Cậu nhóc nghiêng đầu, đôi mắt đen trong veo sáng ngời mở to, mặt đầy nét ngây thơ của trẻ con.
"Ừ, chú từng nghe nói về con."
Nguyên Bảo vừa mừng vừa lo nên quay đầu nhìn bà ngoại, bà ngoại bèn đưa mắt ra hiệu cho cậu bé. Nguyên Bảo nói tiếp: "Chú Mã ơi, Nguyên Bảo cảm ơn ơn cứu mạng của chú nhé."
"Ha ha... đừng khách sáo."
Mã Hạo Đông đưa tay sờ đầu Nguyên Bảo, anh ta tiếp tục nhìn kỹ các đường nét trên gương mặt của cậu bé thì có cảm giác rất quen thuộc, có phải trước kia từng gặp ở đâu không nhỉ?