Lúc nói đến đây, Quan Hạo đã lấy nhẫn ra, anh ta mở nắp rồi đặt trước mặt cô: "Vũ Thiên, cho anh một cơ hội nhé, anh muốn cùng em xây nên một tổ ấm, cho Nguyên Bảo một gia đình hoàn chỉnh. Em gả cho anh nhé, được không?"
"..."
Đột nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương sáng chói, Tiêu Vũ Thiên giật mình rồi hiểu ngay. Thì ra ngày hôm nay Quan Hạo mặc âu phục, giày da không phải vì xem mắt mà là vì cầu hôn.
Không ngờ anh ta lại cầu hôn cô?
Ôi... Đau đầu thật!
Không phải cô chưa từng nghĩ đến Quan Hạo mà mỗi lần đều tự nhủ trong lòng, hay là cứ thử ở bên Quan Hạo xem sao?
Nhưng lần nào tại nơi sâu thẳm trong lòng luôn có một giọng nói khác phản đối: Không, với người mình không thích thì thật sự ngay cả thử cũng không được.
Cô từng suy nghĩ vô số lần nhưng cuối cùng chỉ có thể định nghĩa Quan Hạo là: