Giây phút nghe nói Mã Hạo Đông gặp chuyện không may, trong lòng cô vô cùng kinh ngạc nhưng lại tức giận nhiều hơn, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Cô giận anh ta đã là người hai mươi sáu tuổi rồi mà vẫn giống như đứa trẻ chưa lớn, biết rõ mình là nhân vật của công chúng mà còn chạm vào thứ đồ như thuốc phiện.
Đây không phải là đùa với tương lai của mình thì là gì?
Nhưng nói đi nói lại thì cũng vì chuyện này, Tiêu Vũ Thiên đã nhìn rõ một điều.
Cô không thể mặc kệ, không quan tâm đến Mã Hạo Đông.
Tuy lúc Hoắc Vân Thâm gọi điện, cô rất mâu thuẫn nhưng tận đáy lòng, cô vẫn lo cho Mã Hạo Đông nhiều hơn.
Tiêu Vũ Thiên rời khỏi Cục Cảnh sát rồi liên hệ với tổ trưởng tổ PR - Quan Hạo trước.
Cô hỏi anh ta đang ở đâu, muốn gặp mặt trò chuyện, đối phương cho một địa chỉ để Tiêu Vũ Thiên tới đó tìm anh ta.