Vào sáng ngày sau, lúc tỉnh dậy, Mã Hạo Đông phát hiện bản thân mình đang nằm ở một nơi xa lạ thì lập tức tỉnh ngủ hẳn.
Anh ta ôm gối ôm đi ra khỏi phòng ngủ, đi đến gian ngoài quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Căn phòng được sửa sang kỹ càng, dọn dẹp ngay ngắn, không gian sạch sẽ thoáng đãng, không mất đi sự ấm áp dễ chịu.
Ủa?
Đây không phải là căn nhà sáu năm trước của Tiêu Vũ Thiên sao?
Sao anh ta lại ở đây?
Không phải là nằm mơ đó chứ?
Sáu năm trước, sau khi Tiêu Vũ Thiên rời khỏi nơi này, thì anh ta cũng không đến đây lần nào nữa.
Tối hôm qua Mã Hạo Đông uống say mèm. Sau khi Dịch Tiêu và Uyển Đậu đỡ anh ta lên xe thì hỏi nhà anh ta ở đâu, anh ta mơ mơ màng màng nói ra địa chỉ nhà mà Tiêu Vũ Thiên đã từng ở.
Thế là hai người họ bèn chở anh ta đến đây. Họ gõ cửa xong thì giao Mã Hạo Đông lúc này đã say thành bùn nhão cho Tiêu Vũ Thiên.