Mã Hạo Đông quay đầu nhìn đám anh em thì lập tức hiểu ra. Chắc bọn họ thấy anh và Tiêu Vũ Thiên cãi nhau, nên mới nghĩ ra cách này giúp bọn họ giải quyết bất hòa.
Nhưng cái lý do này quá thất đức rồi, dám trù anh ta bị tai nạn xe cộ!
"Anh không bị thương. Bọn họ tự gọi điện thoại, anh không biết." Mã Hạo Đông giải thích.
Bây giờ Tiêu Vũ Thiên mới hiểu ra có lẽ mình bị lừa rồi. Nhưng nghĩ đến việc anh không sao thì cô thật sự thấy nhẹ nhõm.
Nhưng mâu thuẫn giữa bọn họ còn chưa hóa giải được, cô vẫn chưa nguôi giận. Tiêu Vũ Thiên xoay người bỏ đi: "Được rồi! Anh không sao thì em đi đây!"
"Này này! Đừng đi mà! Thiên Thiên!"
Mã Hạo Đông kịp thời nắm được cổ tay cô, kéo lại: "Em có thể vội vàng chạy tới đây tìm anh, thì đã nói rõ trong lòng em có anh rồi! Thiên Thiên, đừng giận anh nữa được không?"
"Muốn em không giận cũng được! Từ nay về sau không được nóng nảy, đánh người bất cứ khi nào như vậy nữa!"