Chỉ cần nghĩ đến lời đồn về thủ đoạn thanh lọc giới giải trí của Hoắc Vân Thâm, Tống Tương Bình lại càng thấy rét run.
Nếu Hoắc Vân Thâm vì Cảnh Hi mà trả thù bạn trai và người nhà của cô ta, vậy thì cô ta thật sự không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào!
Hiện tại cô ta đã biết mình chọc phải người không nên dây vào, cảm thấy hối hận sâu sắc.
Thừa dịp Hoắc Vân Thâm vẫn chưa có mệnh lệnh gì, cô ta quỳ xuống mặt đất, hai tay chắp lại trước ngực, không ngừng cầu xin:
"Ngài Hoắc! Tôi đã sai rồi! Tôi không nên dây vào Cảnh Hi, không nên khinh thường cô ấy! Là tôi ngu xuẩn! Tôi có mắt như mù! Xin ngài Hoắc thương xót, bỏ qua cho tôi, tôi xin ngài giơ cao đánh khẽ…"
Tống Tương Bình hoàn toàn không còn dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo trước đây nữa, giờ phút này cô ta giống như chó nhà có tang, không ngừng lạy lục cầu xin tha thứ.
Hoắc Vân Thâm ngồi trên xe lăn, lạnh lùng ngạo nghễ nhìn xuống cô ta: "Cô đánh cô ấy phải không? Đánh mấy cái?"