Cho dù là vậy, chị cũng không thể tùy tiện kiếm một người bạn trai như thế chứ: "Chị, sao chị lại muốn tìm anh ta chứ? Anh ta nổi tiếng là tên ăn chơi trác táng, là một tên đứng đầu trong bốn tên thiếu gia ở thành phố này đấy."
Gương mặt kiêu ngạo của Mã Hạo Đông pha thêm chút đắc ý: "Tôi thừa nhận mình là tên ăn chơi trác táng, nhưng tôi không giống với những người khác, tôi chưa bao giờ chơi gái cả."
Khi nói lời này Mã Hạo Đông còn cố ý liếc nhìn Tiêu Vũ Thiên.
Tiêu Vũ Thiên cảm thấy chán nản vô cùng. Rốt cuộc người ở cùng cô mỗi lần là ai vậy?
Tiêu Vũ Triệt cảm thấy thật khó mà nuốt trôi được thông tin này, chỉ biết đứng sững sờ ở trong phòng bệnh. Mã Hạo Đông đã nói xong lời nên nói: "Được rồi! Hai chị em ở lại đây nhé, tôi đi về trước."
Anh ta vẫn mặc đồng phục chơi bóng rổ màu đen khoe ra cơ bắp đầy gợi cảm, trên lưng còn chưa ráo mồ hôi. Mà chính dáng vẻ nhễ nhại mồ hôi này càng khiến vẻ nam tính của anh ta lộ rõ.