Cuối cùng Lý Đại Thành cũng ôm được người đẹp, bèn nôn nóng xé quần áo của cô ra. Khi nhìn thấy da thịt trắng bóng, gã vội vã cúi xuống cắn cô.
Tiêu Vũ Thiên đau khổ nhắm hai mắt lại, tuyệt vọng. Có lẽ lần này cô sẽ không thoát khỏi chuyện xui xẻo này!
Trong lúc gia cảnh khốn đốn, Tiêu Vũ Thiên đã không gặp được người có thể cứu giúp cô thì chớ, lại còn hết người này đến người nọ, ai ai cũng đều muốn thừa nước đục thả câu, bỏ đá xuống giếng… nhằm kiếm chút lợi lộc từ cô. Ai bảo cô yếu đuối?
Ai đẩy nhà họ Tiêu đi đến bước đường như hôm nay?
Đúng lúc Tiêu Vũ Thiên mất hết hi vọng thì cửa phòng bị người khác mạnh mẽ đạp bung ra. Một vệ sĩ bay ngược vào trong, sau đó lại thêm một vệ sĩ khác bay lên bàn khiến chiếc bàn vỡ tan thành từng mảnh.
Âm thanh đổ vỡ rầm rầm khiến Lý Đại Thành giật mình. Gã ngẩng đầu lên nhìn ra cửa, thấy một người đàn ông trẻ tuổi đeo kính râm mặc một chiếc áo gió màu đen đang đứng ngay đó.